Năm nay về quê ăn Tết, tôi phát hiện một sự vụ phiên phiến rất giống với một bài viết từng đăng chuyển vận trên cộng đồng mai vàng , đấy là bài viết. Sau một năm phổ thông người vật vã, than thở thu nhập sút giảm do mấy tháng liền không làm ăn được vì tác động dịch Covid-19, tôi cứ ngỡ Tết này ở quê tôi hơi âm u. Nhưng chợ Tết vẫn đắt hàng, hoa trưng Tết có phần lên giá nhưng bán hết ngay từ chiều 28.
Nhưng một tình trạng khiến tôi chú ý. Đó là một người bà con của tôi vài năm trước rất khổ sở do làm nhằm nhè lỗ, phải bán bớt đất để cấn trừ nợ nhà băng. Sau ấy xiêu dạt lên Bình Dương làm thuê. Một phần do muốn thử cơ hội ở vùng đất mới và muốn tránh mặt xóm giềng trong lúc bị sa cơ lỡ vận.
đa dạng chủ nhà vườn rao bán mai vàng bến tre với tầm giá rẻ bèo , đại hạ giá.
Nhưng thật lạ, năm nay gia đình người bà con đó lại ăn Tết tưng bừng hơn bao giờ hết. Tôi cứ ngỡ họ trúng mánh lúc đi làm ăn xa, ngờ đâu tiền tài nằm ngay trước mắt, ở quê nhà nhưng bấy lâu nay xem nhẹ.
Người bà con của tôi có thú chơi cây kiểng kiểu không chuyên nghiệp mấy chục năm nay. Khoảng sân trước nhà và sau nhà trồng những cây mai vàng. Hàng rào cũng được làm từ những cây mai.
Tôi kinh ngạc và giật mình. &Quot;Kho tàng" ngay trước mắt mà phổ quát người dân ở quê tôi lâu nay nay để phí hoài. Những cây mai to đẹp được trồng trước sân chỉ làm mỗi nhiệm vụ ra hoa độ chừng nửa tháng Tết nhưng ví như hình thế lọt vào mắt xanh của dân chơi thì có giá trị không ít, hơn tiền bán nông sản, làm nông rộng rãi lần.
Những nhà chủ nhà vườn mai vàng quê dừa bến tre đều phải trầm trồ lúc trông thấy cây mai vàng này.
Nhìn những vật báu ngoài sân, rõ ràng tiềm lực về nông nghiệp ở quê tôi là rất to. Nhưng bấy lâu nay cứ đi theo lối mòn cây ăn quả, lúa gạo... Mà vô tình quên mất những mảng miếng làm ăn khác.
Câu chuyện ly hương mưu sinh, lẽ ra có thể đáp ứng được một phần ví như khai thác đúng tiềm năng mà mảnh vườn, sân sau đang ẩn giấu.